Không thể gợi lại ký ức ngày đi
xa bụi nắng trồng
nơi góc gió
một lần này trỗ hoa
tháng Giêng
không thể đứng chờ bình minh phía lũ xoáy
ký ức cũng là thời gian đang bước tới
đôi cột mốc mở hoang
đất đá máu xương & những hồn hoa
nghiến ngất
không mong chờ gì
lời máu thô ngữ nghĩa bạo liệt
nơi đầu gió
không thể gọi lại tiếng nói thời gian
sóng chỉ là nước & giọng người xa
lịch sử chết điếng từ âm sắc đầu tiên
mùa gió cát biển khơi
dấu nhấn tử sinh
không thể dán
trên đầu lưỡi
không thể không hát lên
lời tiên tri & tiếng nói nguyên sơ
gạch ngói thịt da gói lại
một ngày muối mặn đường ra trùng hải
bài ca lưu lạc
ngữ nghĩa
vẽ
lên trời xanh
mùi hương của hoa& hồn của nắng
nét bút phiêu linh giạt trôi thời khắc đá
có thể hiểu gì màu trắng tấm bản đồ bí mật
giữa khói hương hoài niệm
nơi da căng
những đường gân máu
nghĩa là ở đây/ đâu
như sấm giật
hình tượng tháng giêng lớn dần lên trong lòng tay
giông bão
xé nỗi đau của thời gian
là hình tướng đầu tiên cuối cùng &mãi mãi
trong nắng gió mùa đi
ý nghĩa lời rao ẩn mật
không phụ chú
vẽ
mùi máu khô
màu vải nắng đầm lầy lịch sử
tháng giêng của tôi
màu khí tiết
trắng&đỏ
trong ý nghĩa đầu tiên
không gia vị
tôi thấy nơi tháng giêng có bài thơ ai đó đem treo
không tên tuổi
trên cổ những cột mốc lụi tàn tro cốt
chữ nỗi trời xanh
làm sao lột da lịch sử