Tất cả tan biến
Trong nứt nẻ
Khô khan
Nhưng trên cành cây
[khẳng khiu như những ngón tay gầy]
Một giọt nước lấp lánh
Nắng không thể đánh rơi
Gió không hề thổi bay
Một giọt nước dành cho một đóa hoa sắp nở
Trên mảnh đất trống hoác, cằn khô…
Bầy kiến kéo đến âm thầm
Và cành cây run lên
Sự khao khát khiến chúng tranh nhau
Giọt
nước!
Chỉ một giọt thôi
Rơi nhoài theo bầy kiến
Ôi
bông
hoa
hé
nở
đón
nụ
hôn
từ
trời…