Uống tách trà bao dung
Nghe xa đến khôn cùng
Thẩm thấu đường gân máu
Lời tỏ tình bông lơn
Hôn đôi quầng mắt thâm
Những vệt nhàu thiếu ngủ
Anh mơ màng viễn vông
Vai cần manh áo ấm
Ngoài mặt đã chia tay
Trong lòng còn ở lại
Câu thơ đã chia tay
Người yêu sau sẽ tới
Thương thì thương dàng dịu
Cố mài mòn nỗi đau
Bây giờ đi hái cúc
Mùa hoa nào trong nhau
Cũng không còn dằn dỗi
Quên hơn thiệt phân bì
Anh bạt ngàn nông nổi
Đêm nồng nàn uyên mi
Thương thì thương thật khẽ
Như gió thoảng qua mành
Con sông dài biết mấy
Mây trái chiều gió xanh
Áo mềm giờ lơi chỉ
Em héo cụm hoa gầy
Tình làm chi mà khổ
Thơ càng ngày già hơn
Anh đi về đừng nhớ
Em sẽ chẳng oán hờn
Chưa bao giờ mình cạn
Chén súp nằm buồn tênh
Em không còn khóc nữa
Anh cất bớt u sầu
Nợ năm Thân đã trả
Tim lõm mùi vuông sâu
Thơ em không sáng tạo
Thơ anh cà chớn nhiều
Em giờ không so nữa
Anh yêu nhiều bao nhiêu
06.02.2021