Bỗng Nguyễn Thánh Ngã cuồng nhiệt yêu,
cuồng nhiệt khát, giãy dụa trên mảnh đất
cũ, chim bay mùa gặt, người thơ trở về cõng
mặt trời trên lưng, thấy người tình của mình
cũng đang khát…
TVM
trông thấy thật nước
như niềm cô đơn lặng ngắt
thấm vào da em
cuộc hành hương đền đài phiêu lãng dưới ánh sáng của tối tăm
chiếc ách cuộn vai em
xích vào ta oằn trên vai đất
mảnh đất chua ngoa
khúc khuỷu chua ngoa
khác với những thứ khác
ta đã khát
em là khát
ngậm vào mùa chân thật cơn mưa
tê mê ngọn lưỡi
ôm cọng rơm vàng trong mỏ chim bay
cánh đồng mở ra mùa gặt
một vụ thu đông hai vụ chiêm xuân
lẫm liệt mặt trời hoang dại
xô bóng con bù nhìn nhảy múa
ôm ngọn lửa
ta vùi đầu vào ngọn lửa ngực em
ngọn lửa của người lúa nước dịu dàng bạo liệt
phấn hương ong
từ cánh hoa
con ong bay vèo rạch bầu trời xanh đôi mảnh
mảnh che em non nớt địa đàng
ám ảnh ta những mùa thạch động
ta về cõng mặt trời đốt vùng hố thẳm
cháy hết lặng im…