Cao Văn Tam viết ít, viết ngắn, mà
sang trọng, cái sang trọng của một
người thơ quí cuộc đời và quí chữ nghĩa.
TVM
ĐI THEO MỘT CÂU THƠ.
” Nghiêng ly mình cạn bóng mình
Tay ôm vò nguyệt một bình mây bay ”
Động hoa vàng/ Phạm Thiên Thư
Rượu đời rót chén tâm tư.
Ta trong chếnh choáng hương người tình xa.
Ngày qua nhớ cõi quan hà.
Bóng ai nguyệt bạch tưởng tà sương bay.
Ta ngồi nâng chén sầu cay.
Nhớ người tri kỷ tỉnh say men nồng.
Vỗ về đỗ giấc mơ hồng.
Nhìn đôi bướm, cứ lượn vòng trước sân.
Có người ngồi ngắm phù vân.
Đò đưa chìm nổi lòng bâng khuâng chờ.
Ngày kia dẫu nắng hững hờ.
Riêng ta luôn vẫn ngóng chờ xa xăm…
X Ư A & N A Y
Người xưa :
“Cử đầu vọng minh nguyệt.
Đê đầu tư cố hương” (*)
Ta nay :
Ngẩng đầu thêm nhớ thương.
Cúi đầu nhìn trăng vỡ
Đêm sầu nghe tiếng thở
Thì thầm trong hơi sương.
(*) Lý Bạch.