mùa xuân muộn màng
những cơn mưa không vội ngớt của tháng 6
Paris ngập trong nước
sông Sein dâng lên dâng lên
những con đường tình yêu còn vẹn nguyên ký ức
Paris buồn của em
nỗi buồn của em
mùa xuân muộn màng
trễ hẹn
của người đàn bà ngoài 30 yêu thêm lần nữa
lần nữa giữa lúc hoang mang
giữa lúc tột cùng hạnh phúc
tuyệt vọng
về cái tôi
trong bình an
một lần nữa yêu
một lần nữa buồn không ngớt
như những cơn mưa
ngập lụt toàn thành phố
ở khắp nơi trên khắp địa cầu
thiên nhiên biến đổi
loài người vẫn thế chuyển động chuyển động
trong những vòng xoay của yêu đương và luyến ái
của khát vọng kiếm tìm
của bản ngã
cái tôi của người đàn bà khi yêu
nhẹ dạ như viết một bài thơ
như tình yêu vô điều kiện với thi ca sầu muộn
như một idiot một idiot
nàng nhìn thấy
chuyển dịch
và nàng đi giữa những ma trận
giữa những bủa vây
nàng không thể thoát lúc này
không được
nàng phải tiếp tục
tiếp tục
song song
tồn tại
thư của tháng 6
của những cơn mưa
của sương mù
của cầu nguyện
không bao giờ ngớt nỗi buồn trên cây
giờ đây cái chết không còn là định mệnh
mà tình yêu ấy sẽ đi về đâu
đến bao giờ
đến bao giờ
[trong Song Tử]