Nước mắt ở Nice
những món quà bị bỏ quên
anh đi tìm giọng nói cũ ở quê nhà
Nước mắt của em
thấm vào da thịt dòng máu nhiệt đới buồn
anh đã quên ngày tháng của chúng ta
quên cả những hiện sinh
cuống cuồng yêu em
Nước mắt của ai
dân tộc này đắng cay
mặn chát biển của ai
cá của ai
bầu trời của ai
không có em
và anh
Niệm sinh tháng 7
của những kẻ điên
của những linh hồn hiện về
2 trái tim của em chỉ còn 1
như một nửa không thuộc về
là một nửa bị đánh mất
trên đường băng hay trên đại dương
Giọng nói từ bên kia không còn nồng ấm
ngập ngừng xa lạ
Còn lại một người mang nước
đợi em ở hiên nhà
còn anh thì
đi đâu