chợt khoảnh khắc ở cùng
ánh chớp chạm bóng đời
ta chạy theo
trong đêm tối bâng quơ chút hơi thở cũ
biết là
còn có nhau
hứng sự rơi
cuộc chơi như mộng
đêm xa người
dấu một sự quên
đừng nói gì cứ khẽ men theo mùa vọng
lắng nghe
lời của đất
nhú nụ tình xưa
tiếng nào xa
vói tay
đã tận nghìn trùng
có gì đâu như một lãng quên