CÂU XẨM RỜI
Trời Hà thành xanh
Ngọn gió xẩm rơi ngách chợ
Se lòng…
Chiếc nón buồn
Dây đờn cò dấm dẳng
Quệt trầu cay
Người ngồi đây
Mà như quá khứ
Cung thương, cung oán dập dìu…
Đôi mắt không nhìn thấy ai
Nhưng biết tâm người kẻ chợ
Lòng vừa ngang qua
Đồng bạc giấy rơi
Nhẹ tênh cuộc đời chìm nổi
Những câu xẩm rời…
Chút duyên hẩm
Hùn vốn chợ trưa
Thắt the cái cò cái vạc
Thời không nỡ quên đi
Xẩm xoan níu lại
Giằng xé mây trời…
TRƯỚC CỬA TRÚC LÂM
Trước cửa Trúc Lâm
Bạt ngàn mây trắng
Hồ in bóng gậy Tổ sư
Chuông Bát Nhã
Trống sóng cồn
Tùy duyên tăm bóng cá
Thông nghe kinh
Khắc khoải xanh
Bụi trúc khổ hạnh vàng
Lão du tăng nhẹ bước
Ta lẽo đẽo
Nặng nề
Gá mộng
Chỉ có những bông hoa
Vô ưu nở
Và đá thản nhiên
Đứng
giữa
tiếng
ngân…