Người của núi
Tặng gã vô danh & người gây mê !
Thật ra
Ta không đau lắm em ạ
Ta chỉ buồn thôi
Thật ra
Ta vẫn còn thở đấy em ạ
Chỉ đôi lần muốn vỡ ngực thôi
Thật ra
Ta đang vui đấy em ạ
Bỡi vì em lấp lánh với nhiều người
Thật ra
Ta người núi – ta người đồi
Yêu rất vụng
Chỉ biết yêu nỗi đời
Buồn là đi tắm rượu
Buồn là ngửa mặt lên cười
Buồn là vuốt nước mắt
Ném lên trời chơi chơi…
Những chiếc bóng
Lấp lánh/ lấp lánh/ lấp lánh
Những chiếc bóng lấp lánh
Những bóng người
Những bóng ma trơi
Những bóng đứng lên
Những bóng nằm xuống
Những cánh tay đồng thanh
Những bóng nức nở cười
Những bóng sụt sịt khóc
Những bóng no nê nhai bánh vẽ
Những bóng liêu xiêu say nước lã
Chúng nó ôm nhau
Chúng nó yêu nhau
Quấn tối trời.