anh là nhà thơ hay triết nhân
nhà giáo hay tu sĩ ngông cuồng
coi cuộc đời như trò hề
làm xiếc trên giảng đường đại học
ra đi với triết thơ từ ấy
nhưng anh không thể làm ngơ
cái nhan âm của giai nhân
thâm u vời vợi
cái hạt cương đỏ bọng
đã hút hồn anh chới với
bao đêm cày trên bì thơm
với lớp mao tơ mờ ảo
mọc quanh hố sinh tử
anh đã quằn quại trong ái dục
bảy năm trời một kiếp người
sinh ra năm con
là năm món nợ của cuộc chơi
ái dục đi liền với khổ dục
khoái ngất đi liền với lầm than
anh nợ đời
nợ quá nhiều ân tình
trôi lăn giữa khổ não vô minh
thời gian đã cạn dần
anh vội bay qua đại dương mộng
ôm hư vô vào lòng
vào am mây xin một chút không
một chút tĩnh tâm
nhưng anh vẫn bị cái âm cuốn hút
trôi dạt về miền garden grove
vùi thân trong khe ẩm
không thấy mặt trời
chỉ thấy đêm hoang vu
và cái âm xuân thăm thẳm
dưới tàn khuya !