Tình vờ-TRẦN HẠ VI

TÂM SỰ NGƯỜI ĐÀN ÔNG

Người đàn ông buông chuột máy tính, ôm đầu. Thế là lại thêm một lần nữa anh thất bại trong việc ‘kêu gọi’ cô trở về với anh.

Anh ở rất xa cô, họ thậm chí cũng không nói chuyện điện thoại với nhau, facebook thì cô chặn anh, nên chỉ có thể nói chuyện bằng… sóng điện từ. Anh tập trung ý nghĩ, nghĩ đến cô. Nếu anh tập trung đủ lâu, ý nghĩ đủ mạnh, cô sẽ cảm thấy được. Nếu suy nghĩ anh mạnh hơn, anh sẽ kéo cô về phía anh. Anh đã làm được một lần, khi đang ngồi cố tập trung suy nghĩ về cô, cô mở chặn, nhắn tin cho anh. Giây phút đó hạnh phúc ùa ngập lòng anh tưởng không thở nổi. Anh chưa bao giờ gặp cô, nhưng những vui buồn giận dỗi nhung nhớ cô gây cho anh luôn luôn rất thực, để từ lâu rồi anh dường như quên mất chuyện tình này chỉ là một chuyện tình ảo.

Lần đó anh thành công rủ rê cô trở về, nhưng cô trở về không lâu. Anh chỉ ở được bên cô một ngày rồi có việc phải đi xa. Anh không nhắn tin, không trò chuyện, đơn giản vì không tiện. Anh lại càng không thích đi đâu phải báo cáo tình hình cho ai. Khi anh trở về, cô đã bỏ đi. Anh không hiểu! Tại sao cô không thể chờ anh được vài ngày? Cô để lại một dòng tin nhắn yêu cầu anh làm thế này thế kia thì cô sẽ trở về. Anh lại càng điên tiết. Từ xưa đến giờ chưa ai ra yêu cầu với anh, mà anh cũng không làm theo yêu cầu ai cả. Cô chờ một ngày, không thấy anh nói gì, lại lặng lẽ biến mất.

Anh châm điếu thuốc lào, thở một hơi. Già rồi, đâm ra nghĩ nhiều, khó ngủ. Anh loay hoay không hôm nào ngủ được trước 2 giờ sáng. Làm việc thêm thì ép mình, nhưng nằm nghỉ ngơi thì đầu trăm thứ chuyện, cũng chẳng ra nghỉ ngơi.

Những lúc như thế này, anh lại nhớ cô. Nỗi nhớ cô cứ quay quắt đeo đẳng như len theo từng đường gân thớ thịt. Anh không hiểu lắm. Trước cô, anh chưa nhớ ai bao giờ. Anh quen vợ anh, quá trình quen nhau thì đều gặp nhau, trò chuyện, liên lạc gần như mỗi ngày rồi lập rập lấy nhau, chưa bao giờ anh có thời gian để nhớ vợ. Anh yêu vợ, không yêu làm sao lấy. Có với nhau hai đứa con, buồn vui san sẻ. Nhưng càng ngày càng xa. Bây giờ hỏi anh còn yêu vợ không? Có lẽ vẫn còn nhưng tình cảm vỡ manh mún thành nhiều mảnh vụn, giữa những thường nhật áo cơm, giữa những lời chì chiết của một người đàn bà không hài lòng về chồng, giữa những đổ vỡ cãi vã đáng và không đáng có của hai vợ chồng. Càng ngày anh càng nhìn rõ bộ mặt thật của vợ anh, vợ anh dường như không còn là cô bé  nho nhỏ xinh xắn dịu dàng nhạy cảm cá tính ngày nào anh đã yêu. Anh cũng hiểu áp lực cơm áo gạo tiền oằn nặng lên vai người vợ, nhưng anh cũng hiểu những tính toán chi li keo bẩn và sự ghen tị nhỏ mọn ganh ghét và sân si với người khác đã ăn mòn người đàn bà ấy. Và ăn mòn hình ảnh cô ấy trong anh.

Rồi cô xuất hiện, cô như một làn gió phương xa. Rất lạ. Đàn ông ai chẳng mê người đẹp, nhưng anh mê cô phần nhiều do tính cách và trí tuệ của cô. Cô sống tự nhiên và thoải mái, tự cô toát ra một vẻ đẹp sôi nổi, linh hoạt, lạc quan và hạnh phúc. Cô có những vấn đề của riêng cô, cô hay cáu bẳn, cô không thích bị phê bình, khi bực mình cô cũng to tiếng… nhưng chẳng hiểu sao những điều đó không hề làm anh bớt quan tâm đến cô. Có lẽ, vì cô chạm được đến những ngõ ngách sâu thẳm trong tâm hồn anh…

 

[còn tiếp]

Please follow and like us: