Bài ca nước biển, Bài ca về quảng trường nhỏ-FEDERICO GARCIA LORCA, NGU YÊN chuyển ngữ

August Walla/Austria

 

 

 

Bài ca nước biển


Biển
bật cười từ xa.
Răng bọt trắng,
môi đường chân trời.
Này, cô hầu lẩm cẩm, cô bán thứ gì,
với đôi vú chìa ra chống gió?
Thưa ông, em bán
nước biển.
Này, cô da đen, cô mang thứ gì
để pha màu máu đậm?
Thưa ông, em mang
nước biển.
Mẹ ơi, dòng nước mắt mặn
đến từ đâu?
Con ạ, mẹ khóc
ra nước biển.
Tim ơi, nấm mồ cay đắng này
do đâu mà có?
Đắng cay
do nước biển.
Biển
cười từ xa.
Răng bọt trắng
môi đường chân trời.

 

Bài ca về quảng trường nhỏ


Trẻ em hát
trong đêm thanh vắng,
Ôi, dòng nước trong
suối nguồn trầm lặng!
Trẻ em:
Niềm vui nào
trái tim thánh ngợi ca?
Tôi:
Tiếng chuông lanh lảnh
lạc giữa sương mù.
Trẻ em:
Anh bỏ chúng em hát
trong quảng rường một mình.
Ôi, dòng nước trong
suối nguồn trầm lặng!
Dấu hiệu nào
mùa xuân anh giữ trong tay?
Tôi:
Một hoa Hồng máu đỏ
một hoa Huệ trắng tinh.

Thơ Federico Garcia Lorca Ngu Yên. Tập 14.
95
Trẻ em:
Nhúng hoa vào sóng nhạc
bài ca thời cổ xưa.
Ôi, dòng nước trong
suối nguồn trầm lặng!
Anh cảm thấy gì
trong miệng đỏ thèm khát?
Tôi:
Mùi vị
xương sọ.
Trẻ em:
Hãy uống ngụm thư thái
từ bài ca cổ xưa.
Ôi, dòng nước trong
suối nguồn trầm lặng!
Sao anh bỏ quảng trường
đi xa?
Tôi:
Ta đi tìm phù thủy
và những nàng công chúa.
Trẻ em:
Ai đã chỉ dẫn anh
trên con đường thi sĩ?
Tôi:
Suối nguồn và dòng trong
từ bài ca cổ xưa.
Trẻ em:
Có phải anh đi xa, đi rất xa
rời bỏ đại dương và lục địa?
Tôi:
Tim ta mềm như lụa
chứa chan nguồn ánh sáng,
theo tiếng chuông lạc loài,
với hoa cùng ong bướm.
Ta sẽ đi rất xa,
xa hơn đồi núi kia,
xa hơn những biển rộng,
đến gần ngàn vì sao,
để nguyện cầu Thượng Đế
trả lại ta linh hồn
khi tuổi còn thơ ấu,
khi say mê thần tượng,
đội mũ cắm lông gà
lưng đeo thanh kiếm gỗ.
Trẻ em:
Anh bỏ chúng em hát
trong quảng trường một mình.
Ôi, dòng nước trong
suối nguồn trầm lặng!
Đám môn sinh khác thường
theo lá chờ khô héo
tang thương vì gió thổi,
khóc đời lá chết bay.

 

[trong LIBRO DE POEMAS]

 

 

Please follow and like us: