Chiếc bóng lưu lạc, Thêm một lần nhỏ nước mắt – LÊ VĂN HIẾU 

Chiếc bóng lưu lạc

 Gửi Skyle thương yêu !

Chúng ta lớn dần lên bằng những chiếc bóng
Bóng con chìm trong bóng cha 

Như xưa chìm trong bụng mẹ 

Con thở qua hơi mẹ thở 

Có lúc đùa nghịch quẫy đạp 

Ba nghe tiếng con cười  

Tiếng cười từ trong bụng 

Tiếng cười từ chiếc bóng 

Mỗi lúc buồn soi dấu ba nghe… 

Con ở xa thật xa 

Hít thở một miền đất khác 

Ở đó con là chủ 

Bên này ba là chủ 

Chí ít chủ một ngôi nhà,  

Chủ một rẻo đất
Hai ông chủ lớn bé
Cách nhau năm mươi năm sống
Một ông chủ tí hon
Một ông chủ già cỗi
Đêm đêm ôm da diết vào lòng
Chuyền cho nhau hơi thở
Con có nghe chăng?
Hơi dìu dịu mẹ con
Hơi ngắn dài ba nữa
Mai này, mai này
Có thể
Bóng ba không còn
Bóng con vạm vỡ …

Thêm một lần nhỏ nước mắt  

Chỉ vì cuộc chiến đã làm lời nói em mềm như thép Trái tim em bọc lụa đồng 

Và ánh nhìn như lửa 

Ngọn lửa vùi trong tro anh 

Trái tim gã làm thơ nóng như tuyết 

Em xiết anh như xiết cò 

Em nghĩ đã đi vào vòng tâm 

Anh không là tấm bia em bắn 

Anh chỉ là bụi rậm 

Một bụi rậm trong mù sương 

Anh làm thơ không lãng đãng như em nghĩ Gã làm thơ chỉ biết thương 

Khi cầm giọt nước mắt của mình  

 rồi thêm một lần khóc. 28.11.2019

hêm một lần nhỏ nước mắt  

Chỉ vì cuộc chiến đã làm lời nói em mềm như thép Trái tim em bọc lụa đồng 

Và ánh nhìn như lửa 

Ngọn lửa vùi trong tro anh 

Trái tim gã làm thơ nóng như tuyết 

Em xiết anh như xiết cò 

Em nghĩ đã đi vào vòng tâm 

Anh không là tấm bia em bắn 

Anh chỉ là bụi rậm 

Một bụi rậm trong mù sương 

Anh làm thơ không lãng đãng như em nghĩ Gã làm thơ chỉ biết thương 

Khi cầm giọt nước mắt của mình  

 rồi thêm một lần khóc. 28.11.2019

Please follow and like us: