Didier Gomez/French
*Nói Về Chân Như.
Hãy thay thật vội lớp vỏ bọc phiên phiến chừng sẽ hư nát. Đừng khoác nữa các xiêm y ấy . Hãy quay ngoắc đi, đừng nhìn lại những trò lên đồng dựa cậy vào ma thuật. Hãy nhìn thẳng vào mặt gương đang dựng lại mỗi bình minh, để thấy rõ mình không vượt thắng nổi từng cơn luyến lưu phù phiếm. Để thấy rõ ảnh thực của mình vẫn đang mãi lộn ngược trong gương.
*Nói Về Đầu Nguồn.
Hãy chiến thắng cơn khát khô vô cùng đời thường ấy. Cơn giông hãy còn ở rất xa. Và mưa móc có khi chẳng dễ gì kịp xòe bàn tay ban phát. Nắng hạ đã nhẵn mặt, chẳng cách gì khiến nó ù té, phóng nhanh như kẻ cuống cuồng chạy mất dép đâu. Hãy nhìn từ trong chung trà còn nóng kia để thấy cỏ cây, hoa lá vẫn luôn xanh tươi niềm hy vọng về một ngày mai.
*Nói Về Cõi Mịt.
Người đồng hành với bạn có thể lừa dối, bỏ bạn lại giữa rừng cho thú dữ lấy bạn làm lương thực. Nhưng đấng xót thương mãi luôn bên cạnh bạn. Bạn từng nghĩ rằng tự thân bạn luôn vượt qua được các khu tử địa hay sao? Đừng quên chung quanh bạn chỉ là cõi mịt. Ở cõi ấy, một đám cỏ từng dám mơ có ngày tự thân nó sẽ phóng lên giữa hai đám mây để trú mưa. Và khi mưa vừa tạnh, nó nhanh chóng xô đạp hai đám mây ấy cho tan biến, và tự thân nó trở thành đám mây giả hình. Nhưng có ai ngờ, chỉ một ngọn sấm tung ra, nó đành chịu bị tán nhuyển, cháy đen, rắc rơi trở về cùng cõi mịt.
*Nói Về Hạt Sương.
Hãy rắc khẽ lên giai điệu trần thế bởi từng hơi thở khác nhau. Hãy uống lấy những ngụm nước tinh tuyền từ những chiếc máng trời, chúng đã được thiết trí quanh các sườn núi. Hãy hôn phả lên gương mặt các đôi tình nhân khi đôi môi họ vẫn còn mọng nước nhân duyên. Hãy lửng thửng xuống thảo nguyên xanh, hãy phân phát cho từng nụ hoa, búp lá những hơi thở đầy mật ngọt tồn sinh. Và hãy nâng nhẹ mảnh áo choang ấy, vắt lên cành cây hối tội ở ven đường người đã chọn…
Cuối tháng 7.2021