Cộc Trắng
đã mười ngày rồi …
Cộc ơi,
hình như hết bóng đen đồ tể
mày trốn chạy đâu mãi thế
về đi, Cộc Trắng…
về đi!
mười mấy năm trời bóng dáng
cùng mày bát để bát ăn
đêm ngủ giấc tròn
mày thì canh thức
chuột cống lôi về đầy sân
thằng trộm gà mày cắn rách chân
ông thương tình tha
tao, mày sao buồn quá?
có phải trong mơ
hôm qua hay gần sáng
sau dặng tre già
tiếng sủa
tao quay về
giấc ngủ mệt hè…xưa
Tôi Lo Cho Cả Ông Trời
tôi lo lắm! Trăng trời cao sẽ ốm
mây trắng, xanh, đen, tím, đỏ… hãy tản ra!
sao cản tôi, sao cản tôi mãi thế?
gió ở đâu sao mãi cứ mảng chơi…
(…”bắc thang lên hỏi Ông Giời
rằng thang một bậc leo chơi thế nào?” _ ca dao cổ)
– tôi nay đâu sợ độ cao
nhỡ rơi xuống chết …chắc vào đất Em!
tôi lo lắm! Trời sập giữa đêm đen
Tan mất tình tôi vô vọng?
(ngu ngơ chạm nỗi lòng vòng
lo điên vớ vẩn càng đong, càng buồn)
ngoài kia sao đầy trời mưa tuôn
tôi lụt trong lo giời ơi, đất hỡi…