Đêm chiêm bao
Một cánh chim vừa rời xa ta
Một cánh chim vừa vỗ cánh trong lồng ngực ta buôn buốt
Đêm chiêm bao dẫn lối chim về
Và sú vào miệng ta vài tiếng hót
Chân dung nàng
Người đàn bà treo mình lên tường lên nhiều căn phòng
Không phân định thời gian xưa sau, qua nhiều góc nhìn Á, Âu, qua nhiều góc nhìn yêu thương và ngưỡng mộ
Có bức tranh vẽ như đứa bé học vẹt
Có bức tranh pha màu tuyết mời gọi…
Có bức tranh thô vụng giăng sương đầy mộng
Có bức tranh…
Tất cả đều là nàng, nàng của đôi lần xa xăm, của đôi lần tuyệt vọng
Tôi thì vỡ ra, dát nàng trên muôn vạn chữ, rồi lắp thành câu thơ
Những câu thơ tôi treo trên ngực tôi không một lần đóng đinh
Không một lần vô vọng…