CƠN MƯA LẠI VỀ
Mùa xuân
Cơn mưa đón hương nồng
Rải xuống mặt đất thơm
Những ô cửa Đà Lạt đầy nắng
Vàng ươm tiếng dương cầm
Căn nhà có lá thông rơi
Chênh vênh
Chênh vênh
Con dốc
Người đẩy xe ngược
Chùm lan rừng
Xuống phố mù sương
Em bé K’ ho đầu trần
Mẹ gùi trên thúng bắp
Ngoẹo cổ ngủ say
Những bàn chân đất
Vệt bùn đỏ ống quần
Trơn trợt
Hạt mưa nhún nhảy làn tóc quăn
Đà Lạt có hoa bìm bìm
Giăng đầy ngõ phố
Lắng nghe tiếng chim trong mưa
Lãnh lót
Hình như mùa hạ đâu đây
Người đàn bà mở cửa sổ nhìn mưa
Thêu nỗi buồn hoang dại
Trong đáy mắt tím sâu…
Ô SAPA SAPA
Ô Sapa Sapa
Tuyết rơi xuống thơ anh trắng xóa
Sapa…
Anh là cọng cỏ,
Là viên sỏi
Lạnh cóng ven đường
Em đã đến
Phủ lên anh
Mái nhà nặng trĩu
Phủ lên cây
Oằn mình ngóng đợi
Phủ lên phủ lên…
Niềm cô lẻ bao đêm đen
Sapa Sapa
Chỉ có Sapa
Niềm chất ngất
Ngôi nhà thờ rực rỡ tuyết trắng
Và ánh mặt trời chôn dấu chân em bé thiên thần
Đôi mắt H’Mông khúc xạ
Sapa
Những nẻo đường bay bông tuyết
Anh tìm về Ô Quy Hồ mưa
Ngóng Phăng-xi-păng
Rơi Thác Bạc
Ơi Bát -Xát ơi,
Người con gái Y Tý đi với niềm thắng cố bốc hơi
Tim em bếp than hồng thơm phức
Hơ anh chén rượu ngô, mèn mén chợ tình
Em bông đào rừng
Nở tuyết
Ánh mắt ngọt vun dưới 0 độ C
Anh thèm như củ khoai
Trong tay em nóng hổi
Ngật ngừ đêm…