Đi dưới trời minh triết-NGUYỄN VĨNH TUYỀN

 

 

Kính tưởng nhớ Ông, Bà, Cha, Mẹ…

Tối mùng ba,

Trời đầy xuân. Nền trên đầu với được…

Tôi như cao lên, khí lành đầy ngực

Ngày tết đang guồng vào hẳn hoi

Tình xuân đang guồng vào tử tế

Hãy uống khí trời bằng tác phong kính lễ:

«Ta cầu cho ta

Ta cầu cho mọi người

Tốt đừng mất đi

Xấu đừng bấu víu cuộc đời ! »

Ngày xưa…

Khi Cha còn, vẫn răn dạy tôi:

Hãy sống cho tử tế

Khi Mẹ còn, vẫn nhắc nhở tôi:

Hãy sống cho hẳn hoi

Tôi nhớ Ngoại tôi 90 tuổi những năm tụt đáy 80

Người nhặt từng hạt gạo ai rơi vãi trên đường

Người gom từng lá khô, que củi sau vườn

Mũi chỉ, đường kim vá bao nhiêu thiếu hụt, rách tươm…

Để lành cho sạch

Để rách cho thơm

… và tôi nay chưa thực sự hẳn hoi cũng dần dần lành lặn

Tôi nhớ bố vợ tôi 80 tuổi những năm 90

Người rành mạch, rõ ràng đến hẳn hoi, tử tế

Gần trọn trăm năm nói ít, làm nhiều

Xung quanh Người tràn ngập tình thương yêu

Các con tôi lớn lên trong vòng ôm Bà Ngoại

Khi “ …một mình Bà đội cả trời nắng to”(*)

Và Em yêu,

Con, cháu sum vầy… đôi vòng tay thân thiết

Đi dưới trời minh triết

Đọc từ “lương tri” chỉ thấy hiện ra chặng đường hướng thiện

Cuộc sống mênh mông, hiểu biết đã bao điều?

Với con người, sống đã biết thương, yêu?

…và như thế, đã gom được bao nhiêu no, đủ ?

Đi dưới trời minh triết

Tri ân muôn điều mới, cũ

Giữa đời sương, khói tiết xuân tươi…

Please follow and like us: