
tranh của Bách My
Bên Kia Sườn Núi
Những chiều tàn rực rỡ trôi đi
Bông hoa hứng cơn mưa quên lãng
Phố tôi nằm trên những hàng cây lặng gió
Những mùi hương vừa yên nghỉ trên đồi
Ngày xén chân dung tôi ép vào bức tranh buổi chiều
Người không biết tôi đang đứng hay quỳ khi nhìn về cố xứ
Tóc phủ đôi vai luôn cúi mặt âm thầm.
Đừng tin những gì mình nghĩ
Như thời gian, nắng cũ, mưa nguồn
Hãy biết những gì mình biết
Vì cỏ cây không dại khờ.
Khi sửa soạn đi vào một cơn mưa
Người dắt theo rất nhiều cơn mưa khác
Nắng lấp ló đằng sau ô cửa
Bên kia sườn núi
Trăng mờ.
Trăng mờ.
Mưa Thu
Đêm thu sang cùng mưa
Người nhìn tôi bằng góc khuất của mặt trăng
Con Nai sừng tấm đứng trên một chiếc thuyền
Đỡ bầu trời đang ngã xuống
Người nhón tay giữ lại chiếc lá cuối cùng
Màu xanh tuỳ tiện kêu oan mặt đất
Người nhìn nhận nhau khi mặt trời khuất núi
Bóng tối trùm lên móng vuốt đôi chân.
Đêm thu sang con đường lở miệng
Sương hay mưa đã ồ ạt cuốn xa nguồn
Một cánh cửa hai người đang đứng đợi
Kẻ bước ra
Hốt hoảng
Người vào
Mưa giữa trời từ thương nhớ mưa lên.
Thu 2021