khúc chiều
đổ bóng ngoài hiên,
mà nghe hiện thể
tận miền xa xăm,
màu hoa
còn tím chỗ nằm,
thì ra,
sương gió trăm năm
hiện về,
vô thường
trong đục cơn mê,
bàn tay vô lượng
vỗ về sơ nguyên,
cảm ơn
sợi tóc thề nguyền,
là trời hư huyễn,
hay miền chân như…