thánh điển mở cửa cho hai cơn gió ngoại lai bay vào
mê đắm cất bỏ y trang trên đường trở
về tuyệt mộ phơi mở bạch bì giữa thảm
nhung nhòe nhoẹt thủy tình dưới ánh đèn mờ ảo
không một tì vết của thánh nữ đang trầm ngâm đọc
kinh sắc dục trong khu vườn mộng âm thầm ôm con suốt đỏ
xuyên nhanh qua âm cảnh phù vân nửa non nước rơi vào tuổi nhục bảy mươi mốt
vết bầm trên lưng ngựa hoang chạy về từ miền
viễn giới hay thành đô mù khói của nghĩa chủ hiện thực bay nhảy trên châu lục tẩm
lệ hồng với mụ phù thủy già hơn tuổi của con phi lạc náo loạn khắp địa cầu
vô danh vô ngấn tích nhưng độc chất vẫn tràn đầy sinh quyển nơi đây
nơi kia nơi chưa là của cựu chủ ẩn mình chờ thời cơ hiện nguyên hình là con hoàng
long hát khúc tân khải hoàn dưới trời chiêm bao nửa tỉnh nửa mê
thôi rồi thánh chiến cho tòa chủ trên đỉnh vũ sơn cũng vỡ nát như
chiếc bong bóng hiện sinh của trẻ con gặp cơn bão tư hữu lan tỏa từ miền lục địa đen qua lục địa trắng qua
lục địa xanh qua lục địa muôn ngàn màu sắc
đừng tự dối mình với một ít tài sản và những trang viết vẩn vơ trên sân khấu thuần túy vô ngôn
hãy ném chữ nghĩa vào sọt rác ký ức
chả nói được gì trong không gian quá loãng và thời gian quá đặc
chào mùa hạ đổ lửa trên mặt đất hủy diệt
chào mùa thu tan nát với tiếng khóc của cuộc tình chia ly
chào tất cả những cơn gió từ bất cứ phương nào thổi tới thổi lui giữa trận địa nhân sinh đầy bất trắc
giờ chỉ còn là những tuyên ngôn màu tro và bùa chú thánh chủ dán trên sợi kẽm gai vô hình trói đàn
chim lạc khao khát bay về phía tiêu dao !