những bài thơ được sinh ra từ những cuộc phẫu thuật thẫm mỹ của ngôn từ
độn chữ
edit mông,
sửa vú
kéo dài chân ra
để dự thi trình diễn
giả dối
sinh ra trong cơ hội rủi may
trong những giọt nước mắt dối lừa
sự hư danh
tủm mủn và tắt mắt
cửa quyền
quyền của tài năng
quyền của danh tiếng
quyền coi thường người khác
sống dựa vào hơi danh quá khứ lối mòn
những rạn vỡ từ trong sâu thẳm
loài người mong manh và khờ khạo
cả tin
kiếm tìm
niềm tin của hình thức
để sống
bình thường có ý thức
chả lẽ lại tự huỷ hoại mình trong bóng tối u mê
trong cõi đời đốn mạt
chả lẽ tự thiêu đốt những nghi hoặc
băn khoăn
không nương náu
những rạn nứt của thời gian
của không gian
của những nội dung chứa đựng
mà loài người sở hữu
trong sâu thẳm
không kết nối
không hàn gắn
không có cơ hội sửa sai
mục ruỗng và tan biến
trong sự tồn tại
của hình thức loài người