ĐO MƯA
Ngày ơi mưa ngắn hơn rồi
Anh về mượn núi để ngồi đo mưa
Những lần mưa chậm lưa thưa
Bao nhiêu nước mắt cho vừa sông ơi…
Lang thang lượm hạt mưa rời
Nhìn xuyên mới thấu cuộc đời trôi lăn
Mưa là hơi nước dùng dằng
Từ trong cuộc lữ tầng tầng cuộc đau
Thấm mưa vai đã áo nhàu
Trao em vạt gió bên cầu mờ sương
Em về phơi hạt chiều vương
Đo trong ngần ấy chút hương lỡ thì
Mưa như ngắn lại từ khi
Đám mây sà xuống từ bi sông dài
Làm sao đo hết tàn phai
Em nghiêng mùa hạ đo ngoài tháng năm
Để dài hơn những xa xăm
Để sâu hơn đợt sóng ngầm xốn xang
Kìa em tiếng đá trầm loang
Ai đo được tiếng non hoang gõ đều…
HỎI ĐÁ
“hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi rồi”…
(T.C.S)
Hỏi cái không không
Cớ chi mà có
Hỏi đá rêu mờ thin thít ngàn năm
Lưa thưa bật chùm hoa đỏ
Hỏi cái có biến đi đâu mất
Nơi không có gì lại đồ sộ thế kia
Sức đá nặng cớ sao dừng lại được
Trước vực sâu ngàn thước vẫy tay chào…
Hỏi cái kiến
Làm sao cõng hạt gạo
Hỏi tiếng du dương chim sáo hót gì
Hỏi mẹ ta vóc tựa cánh cò
Cớ sao gánh cả đời khốn khó
Hỏi dòng sông về biển lâu rồi
Đã chở bao nhiêu dòng nước mắt
Ta tự hỏi ta
Ta từ đâu đến
Câu thơ nào làm rung động hồn ta
Và hỏi em
Vì đâu mắt biếc
Chứa cả sông sâu, biển lớn ba đào…