LÀ THẾ
Là thế đó
Nghĩa là như thế
Phật ở trong ta, ta chẳng thấy bao giờ
Nên cuộc lữ suốt đời lẩn quẩn
Đường dài có thể dài vô tận
Nhưng gần gang tấc lại xa xôi
Kẻ cho ta rất nhiều là không cho gì cả
Ta lang thang và đói khát tâm hồn
Ơi đám mây không ra khỏi bầu trời
Giọt nước không ra khỏi biển cả
Mặt trời không rời xa quả đất
Anh không rời em, năm tháng chẳng rời ngày…
Là như thế
Dẫu không là như thế
Anh vẫn yêu em như lá yêu cành
Dẫu cánh rừng biến thành tro bụi
Tro vẫn bón cho cây, trái vẫn rụng cho mầm
Thì hãy mọc cho đời đôi chiếc lá
Che tiếng chim non ríu rít gọi mùa
Thế cũng đủ một mùa nhân quả
Cho trái lành từ đó sinh ra…
TIẾNG TÒ HE TRÊN PHỐ CỔ HỘI AN
Con tò he màu gạch
Người làm tò he sơn phết giấc mơ
Trên đường phố buồn
Tiếng tò he ngắc ngứ
Che vành nón cời
Khuôn mặt mẹ già hằn lên sắc nắng tò he
Ôi tò he cổ xưa
Bừng lên hơi thở ruộng đồng
Rủ rê bầy trẻ để chỏm
Quay về
Quay về
Giếng nước mát
Tắm giấc hồn nhiên…
Tôi đã đi qua trăm năm chùa Cầu
Đi qua sông Thu Bồn của mẹ,
Sông Hoài của em…
Vẫn còn nghe tiếng tò he thơm mùi đất quê nhà
Và bây chừ,
Giữa phố cổ ngồi nghe
Tiếng tò he thổi vào bước chân du lữ
Thổi vào ô ăn quan mảnh sành ngày nọ
Tung hô lồng đèn, thắc thỏm phố đêm
Xanh xanh, đỏ đỏ…
Mẹ gánh thúng tò he về trời
Tôi ngồi thổi vào vành tai năm ngoái
Tò he tò he…