tôi đã nhìn thấy một màu hạnh phúc
của đời thường sự thật
hạnh phúc thì thật mong manh
như một cánh hoa
một hương thơm
hạnh phúc hiện thực là con trẻ
là tình yêu vĩnh hằng
tôi nhận ra hạnh phúc là màu đỏ
của máu
màu tím của những vết thâm
hằn sâu của sẹo
sẹo của tình yêu
sẹo của thời gian
sẹo của bất hạnh
thịt da nào cũng như nhau
bầm dập nào cũng đớn đau
tôi còn tin hay không về hạnh phúc
khi con tim có lúc yếu mềm
có lúc chai sạn
nhưng tôi phải sống
không phải vì ngày mai
không phải vì tôi
mà vì những đứa trẻ
chúng hồn nhiên
trong sáng
tôi học lại về quyền con người
từ những trẻ thơ
để sống cho đúng mức độ của mình
của loài người
và sự thật là hạnh phúc luôn có máu thịt chia ra
không thể nào có hạnh phúc hư không
hạnh phúc trong màu lạnh của nước mắt
của đớn đau
chia cắt
của màu hận tím thâm sì