Yvon Taillandier-Pháp
Bất chợt xiếc
Thiếu nữ mỏng tang lướt trên dây mảnh
Bầy khỉ vẫy tay đạp xe một bánh
Đám đông hồi hộp thở
Thiếu nữ hiển hiện ám ảnh
Bầy khỉ ngoái đầu nhìn ta cười ngặt ngoẽo bên đường Chế nhạo ta hai bánh mà không vững?
Bầy khỉ khổ luyện, phi thường hơn người, ngộ nghĩnh hơn người Con voi đồ sộ trụ một chân, thản nhiên
với những vũ điệu đẹp
Hổ mang lắc lư theo tiếng nhạc
Thẩm thấu tiếng nhạc?
Đóa hồng trước cửa sổ nhà ta nghe gì mà lắc lư Đôi lúc nhiễm buồn trụ hai chân muốn ngã
Bất chợt nghĩ cô gái mỏng tang mà đứng lên Ta tiếp tục lướt trên sợi dây của đời mình.
Chăn mình
Ở lều vịt mà không chăn vịt
Chỉ chăn mình
Chấp nhận cái co quắp của trời lạnh
Chấp nhận mặt trời về gần
Đồng cảm với những người không nhà
Gió giành giật ngọn lửa bên hòn đá mà ta nhen nhóm
Ta dùng phên cỏ che chắn
Ngọn lửa cả cười
Nước mắt nước mũi cả cười
Mặt ta quẹt đầy lọ
Được bữa cơm ta thành người hát tuồng
Tự dưng nhớ căn lều vịt
*
Ở lều vịt mà không chăn vịt
Chỉ chăn mình
Học cách sống của bầy Mối
Tìm nơi ẩm để đào đất xây nhà
Biết cung phụng mối chúa
Mối làm theo chức phận của riêng mình Một trật tự vốn sẵn
*
Ở lều vịt mà không chăn vịt
Chỉ chăn mình
Học ánh trăng rải vàng lên hai mặt lều Lúc mỏng lúc dày, lúc tròn lúc khuyết
Cảm trăng non trăng già
Thương cái đêm nguyệt thực
Biết quý trăng mà uống trăng
Ta ngậm từng ngụm trăng mà nhớ đến môi nàng
Ta sẽ sú trăng…
Có cánh
Chan một chút âm nhạc vào chén cơm bữa tối
Cho nó dễ trôi khi ta ngồi nhai một mình
Có con cá lặn ngụp và bơi
Có cái trứng chuẩn bị nở ra loài có cánh
Âm nhạc bay
Ta không muốn tin con cá trong nồi kia đã chết Cái trứng kia đã luộc
Hãy chan, chan nữa đi, chan nhiều vào
Một bữa cơm đầy nhạc
Hồn ta lâng lâng
*
Mấy ngày nay ta đi vườn một mình
Trưa trưa lũ chim về tấu cho khúc nhạc