1.
độc sơn nổ bùng
hầu nhơn ngậm sương mùa nước mặn
nhảy từ Trường Sơn qua Thi Nại
nhón gót bay vù trên tảng đá lửa
rực cháy một vùng trời Phương Mai
tý ngọ xoáy trôn ốc
nhịp say cuồng theo điệu luân xa
tiếng nhị cầm vỡ nát
dội xuống dòng Thanh giang đen
muối tràn lên thành đồng đất nâu
những con dã tràng đỏ
chạy hoang vu trên eo cát đẫm sương
ốc xanh rêu thơ dại
khói nước run run bay vèo trong hư ảo
chờ Chiêm nương về thay áo
vớt trâm cài lộ chảy xác tơ
hát bài vong ca trên bãi san hô
Shiva đập vỡ bình minh và hoàng hôn
cho sóng hủy diệt hiện ra
sa trường xưa nhuộm máu
ngọc trai chảy theo dòng nham thạch
vùi chôn ký ức trong heo may !
2.
hồn chạy là đà xuyên dòng ngược
vẽ vòng cung trên bờ cát vàng
vịnh Qui Nhơn lung linh
Thi Nại nổi lên thành phố nước
Thanh giang ca
Bà Hỏa ca
Đèo Son ca
chim bói cá lao nhanh xuống vực
uyên ngôn ướp hồn hoa thắm
đậu trên những cánh buồm ma
chạy vật vờ trong ánh triêu dương
và hầu nhơn gánh nắng
vớt từng hạt muối hồng
nổi quanh cù lao xanh
cù lao nặng trĩu đôi vai
chiều thế kỷ tàn phai nhan sắc
còn chút hương thừa nào đây
điện u hoài vẫn đợi chờ tình lại
3.
cơn mưa dầm say cuồng đổ xuống
Thanh giang trở dạ hai dòng chảy
biển nổi cây khô trôi lênh đênh
hầu nhơn đứng một bên
cát vàng bồi một bên
khói lam chiều tình thu về muộn
khép chặt hồn em nhan sắc quê
cuộn tròn xác mới trong đam mê
xô nhan sắc linh quang trôi dạt
về núi rừng Buôn Mê nhả hạt
tơ nhạc ! tơ nhạc ! nhả tơ nhạc !
thôi rồi chiều pha lê bay nhanh !
4.
Những tia chớp phía trời đông bắc
rắc những hạt máu trên dòng nước xanh
xác những con vật vàng trôi ra biển
tiếng chim sắt gầm gừ trong điên loạn
tiếng u hồn rên rỉ suốt đêm mưa
đêm chia ly trong mê muội điêu tàn
xã tắc là đà dưới bàn tay vô hình
sử mệnh âm u treo trên ngàn sợi tơ
sợi tơ mong manh trên mi người tình hờ
ôi người tình lõa thể đứng bơ vơ !
5.
hầu nhơn giật mình giữa rừng khuya
ký ức ngược dòng trên trang sách ảo
Vĩnh Thạnh An Trường mồ xanh ngã nước
những cây nứa trôi xuôi dòng sóng
vội về cất trại trên thung lũng hoang
tháng ngày chặt hạ ngàn cổ thụ
thu gom gỗ chuyển nhanh về đất hứa
cuốc rựa trui rèn trong hầm lửa
mở trừng mắt đỏ như mặt trời
bay nhanh về xả xác tinh ba
tinh ba thức dây tinh ba vỡ
theo bước chân chai sạn chảy bên cồn
Thanh giang nhấn phím đàn trôi
về phía Beethoven giao hội
cháy bùng thân thể lung lay
lưỡi hầu nhơn man dại trong hoang say !
6.
nhớ xưa Tùng Gỉan chìm trong nước
chắn sóng ngăn sông đắp đê ảo
từng đoàn ma trơi vây quanh đây
trưa chiều cơm rơi như bùn rơi
quạnh vắng trường giang mồ hôi mặn
hoang tưởng xây vinh hoa trên cát
mắt mở trừng trừng soi đàn kiến bò ngang dọc
quay tròn quanh miệng chén ướt mật ong !
7.
Thanh giang thả lá bay theo dòng
trang ảo thực vội trôi về đại dương
toán cổ điển vẽ bùa trên bảng đen học đường
những phương trình hóa lý múa loạn trong mơ
mở thân xác xanh xao bay về với hạ cơ
phun nọc libido về phía các nữ thần
nữ thần hóa thân thành nữ nhân
nữ nhân xỏa tóc trong thư viện vô tự
một thời cuồng say phiêu lãng cuồng say
chấm phá những bức tranh màu xám
treo ngược trên phố đêm tàn rữa
chó và người chạy giữa cơn mê
văn chương là trò ảo thuật
ảo thuật gia múa may trên sàn diễn
cùng triết gia lên đồng trong tháp cổ
như con dê đực chạy lạc vào phố đêm
cất tiếng kêu cô liêu tìm bạn tình
dấu xưa hầu nhơn như hành khất
vật vờ điên dại trên lối mù
mang chiếc bị rách thõng tay đi vào chợ
hát rong bài sương đắng rơi từng giọt
từng giọt rơi nhanh vào đêm sâu !
8.
bừng mắt dậy
bỗng hương trần biến mất
triết hầu nhơn nằm ngủ bên vệ đường
tơ mười sáu trinh tuyền nức nở
bay nhanh về ngõ hẹp thơ ngây
khói long lanh vọng khúc tiêu sầu
cháy rữa trưa hè trong căn nhà gạch
bừng lửa với tiếng heo con hú gọi
bánh tráng đây cho thi nhân chấm phá
bút địa phủ và mực của thiên phủ
ngạ quỷ bao quanh thiên sứ dại khờ
nhả nguyên sắc bôi đen thi tứ
Thanh giang rút nước từ hố thẳm
rửa trôi bài từ khúc cong queo
bay lả tả rớt xuống vườn cát bỏng
bóng con lạc đà quỳ gối chở thánh linh !
Thanh giang cô độc
hòa với thánh linh nằm nghỉ
chân rã rời chả biết đây là đâu !
9.
lạc lối ngư phù lênh đênh trên biển
những con sứa ma nổi trên màng nước bọt
dáng hầu nhơn chới với trong sa mù
Thanh giang khúc ly tao chìm dạ thủy
uống nước tình ngập chảy trong hư vô !
nước tình thu trang điểm trên môi khô
xé rách nguyên hồng muối đọng giữa khe
song hạnh nguyên hút cạn tủy xương nồng
cuộc lữ sa mù trong tuyệt lộ
hát bài độc ca lý hạ quay cuồng trong men cổ
cùng mỹ nhân già ôm ngủ dưới chân thang
ô kìa teo héo hồng nhan !
nửa thế kỷ bơ vơ thân xác lạnh
loài bạch dục bay theo sóng dữ
ngụp lặn đêm trần trơ tráo quay
thiên ngư lạc dòng Thanh giang mờ mịt
phố từng đêm nghe hồn nước chảy chơi vơi
chơi vơi đẩy hầu nhơn rời phố nước
chạy theo đàn ảo ảnh về phương nam !