Muốn về lại ngày xưa,
nghe con sẻ nâu gắp câu ca dao ríu ran trên mái cũ
chân Mẹ lấm bùn tay ôm bó lúa rực vàng nẩy hạt
nụ cười Ba tươi nguyên mặc nắng nỏ trưa hè
Muốn về lại ngày xưa,
nghe tiếng vót nan trên chiếc chõng tre
ngày đôi tay Ba chắc mầm cây rựa
từng nhịp, từng nhịp đã thành điệu khúc
chiếc rế bên hiên nhuộm khói bếp đen huyền
Muốn trở về nghe cây lúa trỗ vồng mật nắng mê miên
đôi tay chị thuở thiếu nữ tát nước gầu sòng phập phồng ngực gió
giờ chị đã ba con
thanh xuân nhàu vạt áo tuổi năm mươi…
Muốn trở về nghe câu hò đối đáp, nghe giọng hát xe duyên.
“Hò hơ, trứng vịt đổ lộn trứng gà,
thấy em má đỏ anh đà muốn hun (*).
Hò hơ, muốn hun về nói mẹ cha,
mâm trầu hũ rượu về nhà anh hun” (**)
Câu hát ngọt hồn quê.
Câu hát đằm mối duyên chồng vợ.
Ngày ba mẹ mới thương…
Ừ thì ai rồi cũng phải lớn lên,
ai rồi cũng vân du theo mây trời cõi khác
cội lá chiều nay xanh như màu ký ức
giữa hố trời, chiếc lá chợt chênh vênh.
Ừ thì ai rồi cũng phải lớn lên,
đủ để đắng chát đời mình, đau niềm chia biệt
đủ để nhớ, để thương, để đôi lúc chùng lòng xót tiếc
một chút hương quê trên bông lúa đầu mùa
Ơ hay, ta tìm gì
phía ấy
ngày xưa…
(*): hun (phương ngữ Bình Định, nghĩa là hôn)
(**): hò đối đáp dân gian Bình Định