Ngày thương mây
Tôi về quàng vai xứ núi
Nhón gót sương mù che khuất dã quỳ em
Nhà em đâu?
Tôi đưa mây qua sông
Mà không tìm thấy bóng
Chỉ thấy bầy chim lá trúc vẫy tay chào
Tôi qua sông
Không phải bằng thuyền
Mà bằng cành hồng em bắc qua ngày nọ
Tiếng tu hú trong bụi gai
Hay tiếng chào mào chín bói
Em đã cho tôi thắc thỏm mùa hè
Tôi yêu quá làn nước trong không đi dép
Yêu ngượng ngùng xăn quá gối chân non
Em mang đi tiếng ve màu phượng vĩ
Tôi ngu ngơ làm vỡ chiếc ly sành
Khắc tên nhau vào con sóng lăn tăn
Sóng sẽ xô qua bao ghềnh thác
Từ đó,
Bài thánh ca nước
Loài cá sông trong nghi lễ cầu mưa
Tôi đưa mây qua sông
Và đưa em qua sông
Để bây giờ sông vắng…
Biết khi nào sông nhận ra tôi
Tôi muốn viết câu thơ vào đó
Sợ em về sông chẳng còn sông…