anh nói gì với gã phu quét đường
khi đêm xuống chùng màu ký ức
anh nhặt bóng mình, bóng em trong nhàu nhĩ thời gian
người phu quét vừa lấy đi chiếc lá
đó là ngày em xa
chiếc lá bàng trên đôi tay người thiếu phụ
em bị ruồng bỏ bởi một gã đàn ông
ai bảo cứ tin yêu vào những lời mật ngọt
gã sở khanh vào vai phong nhã cứ tỉnh như ruồi
môi em gầy, mắt em mù lòa
em tin vào trái tim mình,
có thể nhìn thấy tấm lòng kẻ khác
ôi, em ngây thơ như tên hiền triết nửa mùa
còn anh, yêu em như gã điên muốn ăn cả buổi chiều đầu hạ
muốn gặm nhấm hết rác rưởi từ nỗi buồn em
khốn thay, anh chẳng băng bó nổi vết thương em
vết thương thiếu phụ…
một chiếc lá chiều nay
gã phu đường đã lấy đi
có dấu vân tay của ký ức…