1.
anh biết làm sao bây giờ đây
nên anh đi tìm em giữa phố
anh biết làm sao bây giờ đây
anh bỏ đi giữa trời nắng chang chang vừa thấy mệt mà vẫn không sao quên được cuộc đời buồn
em ở đâu mắt anh sắp rớt ra rồi
cánh tay sắp rơi rụng hai chân thì phân rã
chỉ còn lại nỗi buồn đến phút chết đi rồi vẫn còn yêu em
2.
anh đi vào mùa đông
một hanh hao vạt nắng
đang hồng hộc tuôn rũ
em nghe lời anh nói
mơn rất khẽ bên tai
rằng anh đến với em
trên rất nhiều ngực sống
qua rất nhiều non trẻ
rằng anh đến với em
mênh mông dòng nhựa sống
trên cõi đất vừa sang
trong rất nhiều đổi khác
trong một đêm cứu rỗi
con người luận tội nhau
anh chỉ xin điều ước
thêm một lận đận trước
được cùng một kiếp người
dù chẳng cùng đất trời
đi đến vạn đời sau
dù nhớ mặt nhớ tên
chẳng kiếp nào quên được
chẳng dùng một vinh hiển
chẳng dựa một tủi hờn
chỉ cần sống lại thôi
những ngày đã mòn mỏi
3.
thật tiếc khi nàng là vẫn là nàng còn tôi vẫn là tôi
cuộc sống vội bỏ quên ta
còn ta vội bỏ quên nhau cùng những ước nguyện
thật tiếc khi anh ngắm nhìn thánh đường mỗi khi
chúa vẫn còn nguyên đó trên cây thập giá
anh vẫn còn nguyên em trong trái tim
thật tiếc cho những lời anh đã nói, những lời em đã nói
kỉ niệm chỉ biết nghe ta khâu từng đường chỉ mới trong âm thầm
thật tiếc cho mỗi buổi sáng thức dậy
điều anh nhớ đầu tiên là anh đã mất đi
điều anh nhớ đầu tiên là anh chẳng còn một trái tim nguyên vẹn
điều anh nhớ đầu tiên là những lời cuối cùng của em
thật tiếc cho những dòng cuối cùng anh đã viết cho em
hay những dòng tiếp theo
chẳng có vẻ như là ta sẽ lại gặp nhau hay anh sẽ chỉ dành cho em suốt phần đời còn lại
4.
bối rối anh
bối rối em
dường như được mất
không còn đúng sai
bối rối lời trước
bối rối lời sau
dường như đen trắng
chẳng còn rõ ràng
bối rối đôi mắt
bối rối đôi môi
đôi tai chẳng màng
đôi tay chẳng cùng
bối rối vào trong
bối rối không ra
bối rối trốn
bối rối tìm
bối rối ngặt ngèo
bối rối bạc bẽo
bối rối thành văn
bối rối vô ngôn
bối rối mờ tối
bối rối rọi sáng
trong cùng khoảnh khắc
bối rối nhất
bối rối mất chuộc
bối rối ngắt từng cành
bối rối nấc từng cơn
bối rối dắt
bối rối lạc
bối rối ngạt
trong vô cùng nhàn rỗi
bối rối bởi vì
đi vào đi ra
bối rối phân tâm
chia làm hai nửa
từ một chỗ chấm
đáng lẽ được điền
5.
em có rỗi thì
dành ít thì giờ đi
chông chênh mưa nắng cùng tôi
tình thương là thứ ta luôn thiếu
nhưng chẳng ai biếu không ai bao giờ
thì giờ là thứ ta luôn thiếu
nên chẳng ai biếu không ai khi nào
bao giờ em có nhìn ra
một người còn đây nằm trong tầm tay
ta sẽ vui hơn câu đùa
vì sao gần bên lấp ló ngoài hiên
cùng nhau hai chỗ thương gia
mà đi thiên đường không nói ai nghe
6.
có những ngày thật quá dỗi trong lòng
anh muốn hát và tràn đầy hi vọng
chẳng ở đâu trên đời ý vị cà
nếu đời anh chẳng được em cứu rỗi
như nắng mới sau vườn, như trái chín trên cây
em ở đây và không ở đây mãi
làm sao anh biết được
ngày và đêm cứ nối dài mũi tên đâm
ta chẳng thể tồn tại mãi trong một chân không
nói với em hôm nay mà như cả thế kỷ
nói với em lời này mà chẳng lời nào ra
em có thấy mình vừa gần mà cũng lại vừa xa
và cứ vươn ra mãi trong tâm trí thật lạ
thôi ngày mai anh lên đường rồi
và những điều còn muốn nói ra
anh tin sẽ có người cất giữ thay ta
7.
giận dữ
cuốn gói mình trong từng câu từ
tại sao ngài trừng phạt tôi hả ngài trên cao kia
ai cũng thấy ngài đưa bàn tay vô ý
quẹt trái hết số phận của chúng tôi
không riêng gì tôi
rồi ngài lồng khung kính những kẻ ưu tú cũng do chính ngài
thay vì quẹt trái thì lần này ngài đã quẹt phải
ngài cử những kẻ đó
rót vào tai chúng tôi – những kẻ yếm thế,
những lời đường mật bằng thứ lý lẽ uyên bác
đôi khi là nhét – tống – khứ – miễn hồi
đưa chúng tôi vào trong ngục tối
nếu chúng tôi không la lên là đã làm đúng ý ngài
nếu chúng tôi la lên thì cũng là đã đầu hàng số phận
ngài muốn chúng tôi phục tùng
ngài muốn chúng tôi thờ phụng trong ngôi đền thiêng liêng mình cái xác chết ngài nhơ nhuốc
để ngài có lý lẽ bạo biện cho mọi cái sai, cái gì sẽ đến đằng sau đó, quỷ dữ chăng?
hay những con người tinh thần nghịch đảo
tôi không cần tiền của ông, tình của cô
tôi la lên, tôi không muốn đầu hàng như vậy
rồi không la nữa vì mệt
và vô tình để ngài đã có những gì ngài cần
8.
mắt anh chao đảo
anh đi tìm anh
giữa tội lỗi cuộc đời
cái gì được và cái gì đã mất
anh muốn chết trôi theo dòng sông
tan ra và để bọn cá đói đến rỉa hết phần hồn mới thôi
cô thấy hết rồi về chuyện anh hoá thành dòng sông
mà kể cho lũ con nít cô nghe như một câu truyện cổ tích
lý do để anh còn tồn tại hoặc không
chẳng còn một ai
9.
ngày tôi
đi qua ánh sáng của em
những con đường mở ra
một chút bóng tối còn sót
lại buông từ mí mắt em
xuống lồng ngực ta đã thôi phập phồng thở
những lần đầu tiên nhìn vào mắt nhau
những ngày đâu đâu
con ngươi tôi đau đáu những tia máu
tình yêu mù lòa
thế thì vì sao tôi vẫn thấy em
mùi của thế kỷ đang vương trên từng kẽ tay
nắm rồi lại để trôi tuột
vì em vẫn còn giữ nguyên cuốn phim ấy buồn thay tôi
ngày đã mù lòa
hàng cây vội núp sau từng sợi mơ hồ trong mộng
môi tôi mấp máy vòng cười
giống như sắp sửa nói ra một điều không thể rút lại
…