Thú thật thì tôi cũng không quan tâm đến anh lắm, và những con mèo của anh.
Ngoại trừ tiếng động khiến cả khu tập thể im bặt vào chủ nhật tuần trước.
Đứa trẻ gào lên với tròng mắt rất đỏ, như thể muốn túm lấy cái đầu ủ ê của anh, rồi co rúm vào một góc ôm trọn cái bóng của người đàn bà phủ dài trên bàn tay non nớt. Không mùi sữa.
Tôi không chắc chuyện gì đã xảy ra ngày hôm đó, mọi người tản ra ai về nhà nấy. Riêng tôi đứng sững sờ trước căn hộ, đưa mình theo tiếng chuông gió ở phía cửa sổ. Lũ mèo rối rít đuổi nhau, ba cái bóng đổ vào nhau sõng soài.
Xin hãy ôm tôi đi
Làn môi nghiêng
Những kẻ giãy mình chết đứng
Tiếng động buông mình
Cắn, cắn, cắn.
Tất cả đều im bặt.
(còn nữa)