1.
mặt trời ngày hôm qua ta vẫn ngắm
có cách chi đâu một bờ biển
có lẽ em hiền như mặt trời
còn anh lặng lẽ mơ xa vời như mặt trăng
đến cuối ngày em phải rời khỏi nơi đây
anh vẫn lặng chìm trong bóng tối tìm hơi ấm
một chút gì đó còn sót lại của ban ngày
những chòm sao xa như bàn tay nắm
anh biết sự hiện diện của em không gần như vậy
bởi vì em mặt trăng mang ánh sáng tới nơi này
anh không thể gặp em lần nữa
nhưng trong bóng tối anh biết em vẫn hoài hiện diện
nên làm sao anh lại không nắm bàn tay em lần nữa
và gửi đến em những chòm sao không bao giờ tắt
2.
ô cửa sổ đằng kia
có nửa bầu trời xanh
nửa còn lại xanh kia
em khóc dành trong mắt
bàn tay mùa vỗ về
bởi ngóng bước anh đi
theo chiều sương quá muộn
nay em ăn tối chưa
hay cứ ngủ mơ màng
tóc rối là tóc đẹp
dép may đừng quá chật
chân đi đừng vội quá
kẻo lỡ một chiều hương
kẻo lỡ một tình thương
kẻo lỡ người em thương
theo suốt đời lo nghĩ
chỉ bởi vì anh muốn
muốn em đừng nghĩ nhiều
hẹn một mai sau yêu
khi không còn chật hẹp
3.
rừng hoang im tiếng anh viết lời thơ ru em
người đã mơ chìm vào giấc ngủ nên thơ
anh viết tên em và nghĩ về nó suốt đời
anh viết tên em để hồn mình đừng nghĩ ngợi tan vỡ
giấc ngủ đó theo em suốt đời còn anh lặng im
nên như thể cuộc tình này vô vọng em sẽ hiểu được lòng anh
tình thương đem trao là để lạc mất còn tình thương để lại là để đem trao
hôn nhau có thể đợi đến mai sau còn giờ phút này hãy cứ đắp chăn
dẫu em nằm im dẫu em vô tình thức dậy
để thấy anh ở đó vẫn viết tên em và để hồn mình vỡ tan trong lặng im
4.
anh đặt những cái gì giống như hoa lên vòng tròn bất tử
và để những liên tưởng tháng ba vùn vụt qua đi
người đi đâu và những ngày đã trôi quay về đâu
ta đi trong những vòng tay, những nụ hôn rơi lả tả như mùa hạ nằm lay lắt trên xác khô mùa thu
em mỉm cười như một ngọn gió nóng bừng ý tưởng
những cái ngước nhìn của kẻ đã chết như triều dâng lên
nói với nhau như thể họ đã biết điều gì đã xảy ra từ lâu trước khi chúa quét tay qua mọi thứ nóng chảy nhung thạch ký ức
người ta trốn ở đó để nghe những điều không thể nghe thấy
anh níu lại những liên tưởng tháng ba như một mùi hương đã mất
có nghĩa là dù em đã chết rồi thì vẫn còn bất tử nơi anh
5.
hừng đông nuốt chửng
bầu trời sao
từ phía ấy
thiên đường
dần ló dạng
em nhớ lấy
những ngày đang tới
sẽ tới với bao niềm vui mới
vì thế ta nói câu
chân thành an ủi
đừng buồn nhau nhé
rồi quay đi
ta nói câu
an lành lần cuối
lời từ biệt
trong giây phút vô cùng
6.
chỉ có
vì sao hằng trò chuyện
cùng anh
từng đêm
mới biết anh đang ở đâu mà thôi
đã ngủ say hay chưa
khi anh mơ ngón tay mình chạm tới
em lặng lẽ nằm ngoan trên môi giấc ngủ
chạm tới hơi thở bình an
lưu giữ anh trong khoảnh khắc
dần tan giữa em huyền diệu
chỉ có mùi tóc nơi em mới đủ làm anh gục bước
bật dậy khi trời chưa sáng
bỗng nhớ ra mình là năm tháng
để nhớ người thôi đủ hết đời
7.
mùa thu hình tròn
gần lên ngón tay em bé nhỏ
mơ màng
làm anh mơ một chiếc lá vàng
như anh mơ ngày ước mơ bàng bạc
mà anh gói trái tim mình lại thật bé nhỏ
hình quả sồi
gửi tới em thân yêu
em có nhặt
như tìm thấy lại một giấc mơ đang
thở nhè nhẹ
như một sự tỉnh táo
lại đang tỏa lan ra làn khí
đến như lời anh cầu hôn em thầm thì
trong gió
trên ngón tay em
như ngày mà ta mãi mãi mơ mình bé nhỏ
8.
vì ngày tàn
anh muốn là mặt trời mãi mãi
ở bên em
trên lối cũ mãi mãi không ngăn cách
vì ngày tàn
những hạt nắng buông rơi
để em không thấy ngày buồn hơn
anh sẽ ngồi cùng em
đến tối hơn mù mịt cả hai mắt
vì ngày tàn
anh thắp lửa vào gió, cài nhiệt độ mình vào những bông tuyết sắp tan
để em thấy mình đâu hề một mình trên mặt đất
9.
anh chẳng muốn than van
chỉ muốn em luôn nhớ
rằng những đêm không ngủ
nào đâu chỉ do anh
em làm từ đầu tiên
của anh luôn gạch xoá
theo anh từ vở lòng
đến cả khi tốt nghiệp
nếu một ngày em vắng
ngày anh sẽ nằm bệnh
trong chăn mà mơ màng
thứ hai trời đầy nắng
mấy khi em can ngăn
thơ à thôi anh ơi
sao anh không hôn em
mà chỉ mơ màng chi
10.
thời gian của anh sắp cạn rồi em ơi
thời gian không ngần ngại quay đi
nếu bánh xe cuộc đời cứ lăn mãi như thế
trên cánh đồng lúa mì nơi những bông lúa đang trổ
em sẽ thấy hình bóng của anh cao lớn giữa những bông lúa thật cao
anh trở lại giữa nắng vàng, cơn gió buổi sớm nhè nhẹ lướt qua làn hơi thật mỏng
rồi anh tan ra giọt sương trinh khiết động lại đôi vầng tóc em
đôi mắt em đưa đôi chân anh đi khắp thế gian
nếu anh trở lại
trong làn gió ban sớm ấy
mà em không thấy anh quay trở về
tức là trái tim của em
đã cho tình yêu này bay cao mãi
đem thật nhiều thời gian của em
tan vào thinh không
để thời gian của anh mãi mãi không bao giờ cạn