Chiều nghiêng ngày thánh giá. Cõi lặng gầy thâm căn
Tôi từ xưa du mục. Hoài chi một chỗ nằm.
Nỗi cô đơn không thật. Trên cơn lãnh cảm ngày.
Cả nỗi buồn cũng ảo. Gió lùa đêm lắt lay.
Chỉ mùa qua rất thật. Ngày phai rất lạnh lùng
Em cầm chi tiếng nấc. Để cho ngày mông lung?
Một mai còn trở lại. Đêm bạch tạng dấu mòn
Kỉ niệm nghe vàng vọt. Ngày trôi về trăm năm
Tìm nơi nào không mây. Nghe mặt trời nóng rát
Sợi thần kinh lắt lay. Cơn đau vừa bật hát.
Có cõi nào không gió. Đắp nấm mộ cầu vồng
Tôi từ xưa du mục. Chỗ nằm là thinh không.