NHỮNG TOA TÀU
Những toa tàu lúc 4g sáng
Bị lôi đi xình xịch trong ngái ngủ
Tiếng còi đổ ghèn…
Thành phố nằm cựa quậy
Thèm ngủ nướng
Tiếng ho gió chậm và rời
Chỉ có hụ còi dài cắt đứt sợi thời gian
Xình xịch xình xịch…
Tôi lặng nghe phía Hôm qua
Những toa tàu góa bụa
Tiếng nghiến răng trên đường ray ngộp thở
Sao em bỏ tôi đi,
Ôi làn tóc rối chưa rẽ ngôi thì
Đã lên tàu hỏa tốc!
Giờ còn đây tiếng còi tàu
Vẽ bùa lên tảng sáng
Làm chạng vạng cả bình minh…
MÀU GÓA ẤY
Chiếc cầu
Và đôi mắt dòng sông
Sẽ đưa em qua bầu trời
Sẽ nhìn thấy em cài vầng trăng lệ đỏ
Quê hương là ngọn gió
Có thể thổi ta bay vút trên đồng
Quê hương là hạt muối
Có thể ướp hồn ta tươi xanh
Chiếc cầu là lời ru
Bắc qua bờ vị giác
Những chiếc lưỡi bắc vần
Quê hương thành điệu múa…
Rồng rắn rướn mây
Dòng sông trôi về bát ngát chân trời
Đôi mắt ở lại trên tay người thiếu nữ
Để nhìn thấy vầng trăng lỡ thì
Ở góa cả mùa thu…
Màu góa ấy,
Có thể nào tan loãng
Trong heo may ngập ngụa cỏ hờn
Và mây trắng có thể tan thành nước mắt
Tắm dòng sông ngập mặn thôi dòng
Em khỏa thân
Vào màu góa ấy
Dòng sông vùng vằng
Vây cá bơi nghiêng…