chào 2022
không thể tin
chúng ta đang sống và chết trong đại dịch thế kỷ
gần đến năm thứ 3
trong ác mộng kinh hoàng
trong những thức tỉnh
trong những hấp hối
trong những kêu cứu tuyết vọng
trong những hy vọng mỏng manh
như giọt sương trên cây mùa đông
chào 2022
tạm biệt An
cô bé nhỏ
giữa đô thị Sài Gòn
trên những tầng cao của thành phố sáng đèn
roi mây và gậy đập
em lập cập trong đêm đi đổ rác
ở dưới tầng hầm
bóng tối vây quanh em
trong ngôi nhà của cha
sự thiếu vắng hơi ấm tình yêu của mẹ
những giọt nước mắt chan chứa đớn đau
Mưa tháng 12
một bà mẹ kể rằng
cậu bé đi chọn quà sinh nhật cho một cô gái nhỏ
mà cậu đang thầm yêu mến
không có món quà nào thích hợp
bởi cô gái nhỏ vẽ đẹp
cô gái nhỏ tự làm hết mọi việc của mình
cô gái nhỏ tự lập tự chơi
cô gái nhỏ học hành giỏi giang
cô gái nhỏ đọc thơ như một người nghệ sỹ
cậu bé chọn bó hoa đẹp nhất
bó hoa mẫu đơn hồng tinh khôi
vẻ đẹp vĩnh cửu
như cô gái mà chàng thầm yêu mến
cậu bé chọn cuốn sách đẹp nhất
cuốn sách đi vòng quanh thế giới
để hiểu biết và kết nối
để yêu thương và giữ gìn những kỷ niệm
những dấu chân qua
Mưa tháng 12
chúng tôi nghỉ ngơi
dọn dẹp căn nhà nhỏ
những hạt bụi liti
đang làm nghẹt thở loài người
trong những vòng không khí ô nhiễm màu da cam và màu đỏ
báo động và dường như tuyệt vọng
chúng ta phải sống chung với quá nhiều rủi ro tất bật
chúng ta phải thử thách đương đầu
chúng ta phải vượt qua
nỗ lực hàng ngày hàng giờ
sống như những chiến binh
như những người bình dị giản đơn
sống như những trái tim quả cảm và lòng yêu thương vô hạn
sống như ngày mai đang chết đi
sống như hôm nay là tất cả
Mưa tháng 12
nước mắt nhân gian
hay những giọt đắng địa đàng
thiên đường của những đám mây
bay bay bay
thành khói
đêm pháo hoa chỉ là một cơn mơ mộng
trong đại dịch này
(*)TVM đã xin phép tác giả sửa tên bài thơ Còn vài ngày nữa là 2022 cho phù hợp với thời điểm xuất bản trang báo tết