Louis Soutter /Schweizerisch
Em nhặt phiến thời gian
ướp xúc xắc ngũ vị hương thầm trộm
nướng trên vạn sợi mầm xa cách
ngọn lửa lớn bừng lên
ký ức thành vụn vặt
Em xẻ linh hồn làm tám mảnh
mỗi ngày mặc nhiều hơn một chiếc áo
ngày nào cũng tan tác nhức đầu
yêu anh mùa đông mất sáu cúc áo
loay hoay sờ cúc quần
mùa thu có còn
bay tứ tán li ti
vàng phấn hoa thở vào không khí
mùi mê
không được phá rừng nguyên sinh vượn hú một tràng dài
suối róc rách vắng bóng người tắm giặt
con mèo nhỏ đam mê cuộn len trắng
thậm thà thậm thụt
gầm bàn
gọi mãi chẳng ra
bẻ nửa miếng bánh quy chấm sữa giữa ca
đút từng giọt nhớ
đất trời xáo bộ bài thời gian
phiến lộn ngược
những câu nói đi lùi và biến mất
viết ngược vào tim