Henry Darger/ Mỹ
I.
về đây năm lụn tháng tàn
nghe bia mộ cũ giăng hàng với xuân
nghe xưa lạc nẻo tầm quân
nghe nay chìm giữa trầm luân là mình
xót đời còn chỉ câu kinh
đọc chiều luân lạc nhục vinh trở về
ngày đi sóng vỗ câu thề
mười năm xuân vẫn não nề trong ta
khánh xưa còn nhịp ly ca
người đâu năm cũ la đà sắc không
còn ai tục phố nhen hồng
vỗ gươm mà hát giữa lòng tang thương
quyền vung đổ một thiên đường
sầu sông biển cũng dị thường trong ta
.
II-
.
rồi xuân từ độ phôi pha
cây thôi trổ ngọc cho hoa bỗng tàn
ở đây không nắng lụa vàng
cho em tóc chảy ngàn hàng bên song
phi lao cố quận mỏi mong
còn ta xanh biển những phong ba đời
.
thời gian chén rượu riêng mời
vô ngôn thiền cũng lắm lời tang thương
có khi sầu ngất hồ trường
tình như vẩn bụi cung đường chiêm bao
từ em mắt vẩy câu chào
môi chia riêng một lối vào hôn mê
.
ở đây thơ cũng tái tê
mười phương mê loạn bốn bề áo cơm
còn ai xanh nụ hồng ươm
cho ta cười với thanh gươm văn thù