NGƯỜI NUÔI ẢO TƯỞNG
Em là người nuôi ảo tưởng
Buồn là tính chuyện ‘nuôi’ anh
Thần giao dịu dàng ôm ấp
Cách cảm nhè nhẹ màu xanh
Bên anh bên anh bên anh
Tâm tưởng quyện hòa kết mộng
Lời thương muôn chiều đồng vọng
Ảo mờ cuốn giấc mơ anh
Status không có người like
Ngoài anh chẳng ai đọc được
Cheo leo vắt vẻo mấy lượt
Xé rào khắc khoải nhớ em
Biên giới không mưa khát thèm
Mùa hạ cháy rừng đỏ lửa
Khói bụi cay nhòe đôi mắt
Kèm nhèm xước nỗi nhớ em
Người ta biết môi có mềm
ĐÔI MẢNH TÀN TRO
sáng tình cờ đọc được những dòng thơ
những ngọt ngào tình tứ của người khác
tình nào chẳng lúc chua cay mặn nhạt
tay hớt nước mềm sao chỉ có tàn tro
con chim yến gãy cánh nằm co
nhìn lên bầu trời xanh bao la vạn trượng
hàng đàn hàng đàn yến bay lượn
mảnh hạ hờn ai gói kín tận tim
thế giới tưởng tượng màu hồng tím
vỡ nát rồi bong bóng chẳng còn bay
em vỡ nát rồi mộng mị một lần say
ta chẳng thể yêu nhau thêm lần nữa
con yến khóc một dòng lệ máu
nước bọt buồn tang trắng một màu tro
nhành thông gãy đùa cùng cơn gió lộng
cánh tay lìa mộng hãy còn vương