Dưới bầu trời gió thổi, ngày của tôi mải miết-TRẦN DUY TRUNG

 

 

Trong một cơ thể bị ăn mòn

chúng ta cùng nhau thức dậy

như củi khô để cháy

 

một tiếng chuông cuối ngày run rẩy

chỉ kịp nhìn mây bay

 

có gì như rơi vỡ

cỏ bắt đầu lên xanh…

 

nụ hôn này cha dành hôn lên trán con mỗi tối

ngón tay này dành cài khuy áo cho em

 

ở một nơi nào đó

cỏ xanh vào lãng quên

Please follow and like us: