tôi lỡ chết, tôi lỡ chết thật rồi
bây giờ tôi đang ở dưới âm ti
khói là lời từ nhan của người sống
người đốt xuống đầy hằn học chuyện lòng
nhưng mà môi, cử chỉ thì rất đẹp
mâm đầy quả, con gà đầy sát mép
lễ trang trọng, người mong tôi trì độ
chút vẻ vang từ tiếng người đã khuất?
tôi không hiểu người sống đang muốn gì?
tôi chết rồi, người nói gì chả được..
cho ba mặt thế giới đều bằng lòng
tôi vô bờ, không trú lại địa phủ
cũng không về nơi tôi đã từng nợ
tôi đã trả hết bụi cho gió mây
còn núi sông, nếu địa cầu còn thở
sẽ thấy tôi lấp ló ngoài trăng ròng
vì có lẽ tôi mơ về trăng mọng
muốn đầu thai làm chú cuội thứ thiệt
bắc thang xuống cho muôn loài đều biết
cổ tích xưa chẳng phải chuyện ở nhờ
tuổi thơ xưa mọi câu chuyện mạ kể
đều là lời tiên đoán.. của thần linh
mạ nghe chăng, ngoài đồng gió đang nổi?
chẳng lẽ mạ đang cấy xuống mầm tôi
và loài người trong câu chuyện mạ kể
đến bây giờ lời thoại vẫn dùng nguyên
điển cố cũ vẫn đó lòng thay mặt
mọi lễ nghĩa trong lừa dối trộn vừa
cuộc đưa tang theo mỏi những vòm cây
tình thương là chuyện ở trời đất biết
chẳng mong người cùng ta đi đến cuối
truyện thiếu kết, là người muốn ủi an
nếu thắp nên một chút hi vọng thôi
sống và chết chẳng giương đủ lưỡi kiếm
người chỉ sợ một mình rồi thôi nôi
bơ vơ giữa chút cả thèm chóng chán
đưa người xuống cõi mơ tôi vụn nát
và nhận lấy một chút hồn mơ còn
tôi sẽ để tất cả cho cuộc sống
được truy hoan vĩnh hằng và cùng nhau
chú mèo đã qua đời từ rất lâu
có lẽ đã thành một cây cổ thụ
nghe tiếng chú từ trong mộng tôi thiếp
còn nghe cả vạn sinh linh thay bờ
tôi bé nhỏ, cũng xin dâng chút còn
từ tỉnh say hoàn trong ngục tiềm thức
giờ tan rồi vào tất cả trời sao
sống chết xưa nòn trong nhựa cây cũ