vì bấy lâu qua tôi đã sống trong buồn đau
học cách làm niềm đau chán chường từ tiếng sóng vỗ rì rào
nhưng nào ngờ đâu bãi sao tôi đã chọn
chỉ là số phận tình cờ của một ai đó khác
muốn trao cho tôi cơ hội bỏ lại đây cuộc lùng tìm dài hơi
tôi đã nhiều lần thú nhận
cho qua cơn đau này rồi cơn đau nữa
nhưng có lẽ cha cũng không còn đủ kiên nhẫn
người cho tôi lời răn cuối cùng rồi quay mặt bảo tôi hãy chỉ chết bao giờ mày cần phải chết
và phần còn lại thời gian của đời mày đừng bao giờ
đừng bao giờ quay trở về căn nhà này
đây không phải là nhà nguyện
và tao không xưng tội với chúa thay cho mày
thật lòng mà nói tôi đã ra đi với rất nhiều hàm ân
và quan trọng hơn là
tôi được sống với niềm cô độc học giả
tôi chứng kiến cái chết đầu tiên từ khi được sinh ra trong căn nhà này
để rồi cũng tái sinh từ khi được đuổi khỏi căn nhà này
không cần phải dọn quét nữa những tín ngưỡng
không cần phải trong một tâm trạng không cần
bị trói buộc bởi tự do
giờ đây tôi được âu sầu một lối tự nguyện
được ê hề ẩn dụ chứng nghiện rượu
những cuộc ngoại tình
những di chứng co giật hậu bạo hành
và quan trọng hơn là
tôi muốn được thù ghét chính bản thân mình để đi xa hơn cõi tạm
để bơ vơ vất vưởng về lòng tin vào trí huệ sâu xa
khi tôi bắt đầu con đường từ bỏ mọi dục niệm
cái thân này có nhẹ hơn cả khối dũng khí sắt đá kia đã dần chìm?
nhưng tôi vẫn chọn được nhảy
được nhảy
được nhảy
và hỡi ôi mọi niềm chán chường
tôi đã rời xa khỏi lớp trường của những tay cộm giả
họ bỗ bã bỗ bã
ôi đám người man rợ ôi đám người man rợ
ngươi sẽ phải e sợ người sẽ phải e sợ
ai cho ngươi bánh mì
nếu như ta không muốn bán chữ cho mi
mẹ kiếp
một giống loài quá sức tưởng tượng
lũ trẻ đã bị đầu độc đến mức khủng khiếp về sức mạnh của trò thao túng
những mánh chơi linh hồn đổi linh hồn
không còn nghĩa lý gì nữa không còn nghĩa lý gì nữa
có muốn ê chề cũng không còn sức nữa rồi
hãy đi vào vô ngã hãy đi vào vô ngã
hãy liên tưởng ra những cây và cây từ toà nhà chọc trời
hãy liên tưởng thói nát rượu là những đứa trẻ sinh non
rồi những ham muốn xác thịt sinh sôi là nhờ vào mẹ thiên nhiên trì độ
lớp trưởng giả câm lặng trước những lời phạm nhân đang nói đây,
hãy mặc cảm xúc phóng túng này lên như một chiếc áo cà sa
ta đâu thể thành phật
nên kiếp này mới phải bán mạng cho con chữ
xin một chút lánh nạn vào tù đày
để thay con chữ sa vào thương tật
thật tội nghiệp thật tội nghiệp
nhưng cuối cùng vẫn phải đứng dậy ngó tiếp rồi bước đi
học ca hát như những cuộc vui mình đã chọn
những con chữ không ngừng chết đi rồi sinh ra dưới sức mạnh của sự hồn nhiên