Rabindranath Tagore/Ấn Độ
Là thơ tất cả thơ là tất cả
Bài thơ được viết vào năm mười ba
Chị nói mình hãy ngã xuống thiêu rụi những lá và hoa
dệt nên đời của người ta
Bài thơ được đọc lại vào năm mười bảy
Chị gấp lại một chú hạc gãy cánh ở van tim
chờ thương cảm của người tình
Bài thơ được sửa lại vào năm hai bốn
Chị ngậm viên đá rơi vừa rơi một nửa đời kiêu hãnh
nốc ngụm whisky loang tràn người mình
Bài thơ sắp chết nhiều thiên niên kỷ đứng im
Chị nhìn tôi rời đi
giữa những con chữ đã cũ
Tôi ngoại tình một cuộc đời đã mới
nghiêng mình ngực vảy đợi thoát trần
Bài thơ tan lơi trong một trang sách
tan giữa điệu nhạc
tan luống cuống tình
tan tác bút vẩy từ bức tranh treo tường
nhiều năm sau đó
Họ đọc lại lời buồn và cơn run sợ
ôm lấy bàn tay gầy gò của chị
bóc những vết thương úa tàn của chị
bày chúng ra và hong rất khô
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ
Họ đọc lại bài thơ để căm hờn
Họ đọc lại bài thơ để chém giết
Họ đọc lại bài thơ để gào thét
Họ đọc lại bài thơ để ghen ghét
Họ đọc lại bài thơ để xé toác
Lặn lành lành lặn là là
sau tất cả là thơ tất cả thơ là tất cả.
Tôi thấy em như thấy sự trốn chạy
Cánh cửa hất tung em qua một triền mơ bình tĩnh mở. Những cái đầu đều nhau đung đưa giữa thảo nguyên. Và tắt em trong nắng, lạnh. Trên những cành cây của ngày hôm qua, lá rụng rơi tìm em. Trên những dòng sông của ngày hôm qua, sóng dập dềnh tìm em.
Em thổi tôi khỏi những mệnh đề dối trá, đôi đũa, cái bát và con chó chạy vòng quanh. Rất mỏng manh, rất yếu đuối, em cười để lộ hàm răng đen nhiều năm, như hàm răng đen ngày hôm qua.
Trên tay tôi trát đầy nước, sương, khói, nhũn nhoẽo mặt người, lênh đênh.
Và cứ tôi cứ em cứ trôi cứ,
ở đây
ở bên
ở một năm tháng ngày yêu đương hời hợt.
Tôi tìm em
tôi tìm sự trốn chạy.
Em không ở đây
ở đâu
ở trong
ở ngoài
ở trên
ở dưới
ở giữa
ở xẹp trong một góc ngày hôm qua.
Ngày hôm qua trốn chạy
khỏi em
khỏi tôi
khỏi chúng ta những đôi bàn tay đã hoá sa mạc
không được cứu rỗi.
Tôi thấy em như thấy sự trốn chạy.