tất cả sự đau khổ này
đều có thể được múc bằng thìa
những thiên thần của cái chết
bắc ngang cầu miệng
chú vẹt xanh nôn ra tiếng lảnh lanh
ăn một chữ trả bốn mươi ba ngàn đồng
à nhông à nhông
quả đất màu hồng mẹ cầm tay con vẽ
cây bút chì màu rạch ròi chim non
giấu mình ủ rũ cái chết đông
bạo loạn vừa mém tông
biển mặt trời thế kỷ
trên đỉnh quả đồi
đắp bằng quả tim họ gọi là rơm rạ
ngôi nhà ấm áp xoè bàn tay
em ra
hứng củi lửa rơi đâm qua tròng mắt
reo rắc leo lắt
rủng rung bủng bung
từ niềm tin tự xin ngậm miệng
tất cả sự đau khổ này
lả xuống bụi xuyến chi màu áo em dại dột
mặc may giặt là vất vả để hồi sinh
giữa dòng sông quê hương đất tình
tiếng thương mình cất lên
mũi tên tạ môi hoa xin cầu nguyện
tôi đưa em
rơi
vào một cõi nhiên bình