với đôi chút nổi loạn/không ngừng làm mới, không ngừng phóng chiếu/tôi chọn mình là người quét đường.
tôi tiếp tục dọn đường cho một thế hệ đã đủ mông lung
tôi chấp nhận là một gã quét lá
những dòng tôi viết ra đây là một thứ chổi cứng cáp hơn cả
và tất nhiên nó chịu đựng được
những con chữ đã bị dính chặt vào vũng thời gian
tôi đủ kiên nhẫn
tôi rời khỏi mọi ánh hào quang trên giảng đường hay trên những bàn tiệc
đó là nơi bạn bè tôi sẽ toả sáng
là nơi tôi đã từng tha thiết
nhưng giờ đây tôi cần một cuộc sống thầm lặng hơn bao giờ hết
tâm hồn vẫn là một chiếc hang bí ẩn đến khôn cùng
mà mọi phán đoán từ nó đều sẽ cần đến nhiều bài học
tại sao lại không
nhưng tôi vẫn thường giải quyết mâu thuẫn của mình bằng cách
lắng nghe mâu thuẫn từ bạn bè mình
và ít khi nào tôi có những lời khuyên hữu dụng
có lẽ tôi sẽ mời họ một bữa tối
hoặc đi dạo trong công viên
dưới một bầu trời đầy sao
vậy đó
làm sao tôi có thể dám gọi thứ mình vừa đem ra ánh sáng trước mặt bạn đây
là một thứ gì đó đủ hoàn chỉnh, đủ công năng, đủ tuyên thệ
để đứng trước mặt các bạn và nói
tôi là nghệ sĩ luôn trung thành với trường phái của mình
trường phái của tôi là không ngừng làm mới, không ngừng phóng chiếu
tôi không muốn để bạn và tôi mãi mãi bị kẹt trong những điều đã hiểu
với đôi chút nổi loạn
nhưng công việc của tôi vẫn là gắn với một thói quen có phần nhàm chán
như các bạn đang thấy
những chiếc lá cứ rơi xuống như một quy luật
tôi chọn mình là người quét đường