Chiều hoang biền biệt
Những tảng đá Nga Sơn
Cuối đời nặng trình trịch
Một màu tím oan khiên
Không cúi đầu khuất nhục
Một nhân cách thẳng băng
Đã bẻ ngay ngòi bút
Về thồ đá kiếm ăn
Không đứng trên sự thực
Đêm mất ngủ chợt nghĩ về hậu duệ của dos
vó ngựa của nguyên mông
một thời dẫm nát á âu
bây giờ cháu con của đại hãn
vẫn còn là kiếp du mục
ngày này lang thang trên những thảo nguyên
rìa sa mạc gobi uống sữa ngựa
thất học mặc cho thế giới chung quanh biến đổi
chợt thấy từng đoàn tank của anh đại đế lỗi thời
bốc cháy dưới trời ngập tuyết mà xót xa
cho bao nhiêu hoang tàn đổ nát
bao nhiêu sinh linh oan hồn uổng tử
chơt thấy nếu nhân loại còn sót lại
những quái thai biến dị
thì sẽ có một lần mất ăn mất ngủ (như tôi)
ôi ! lời nguyền nào của lịch sử
của con cháu dos
tội ác và hình phạt
của những con bạc cháy túi thâu đêm suốt sáng
của quần đảo ngục tù !