chàng dáng núi
chẳng tài ba
một hôm nhớ nhà
lần tay lên cung phím
tôi yêu chàng
thật lãng mạn
nói theo kiểu mấy đứa bạn
thì
chàng nghèo hơn đời tị nạn
mấy năm lưu lạc
phương tiện đi cày và hò hẹn
chỉ mỗi chiếc xe
dài năm toa chở được ba đám cưới
chiếc quần rách túi
lết cũng được vài năm
mỗi lần đến thăm
đôi giầy há mõm và nụ cười chàng
giống hệt
anh chẳng có gì cho em hết
ngoài một tấm lòng
tôi đã cất làm hành trang cho nghĩa vợ chồng
chàng dáng núi
ung dung tự tại
có tia nhìn mặt trời
hiền. lãnh đạm. thù nghịch
có hết.