Hình ảnh trích từ https://www.pinterest.com/
Có những ngày
(Viết cho những ngày tào lao)
Có những ngày hắn chán cảnh làm thơ
như kẻ mổ heo chán làm tên đồ tể
như ánh mặt trời chán loài người nhân thế
như kẻ cuồng yêu chán cảnh lên giường
Có những ngày hắn chán thảy yêu thương
cơn phẫn nộ trào tung miền hốc não
hắn cười mà nhìn như mếu máo
chán chính người đang gào thét trong gương
Có những ngày hắn chán ruộng vườn
và muốn làm một tên thảo khấu
nhưng hắn cướp được gì ngoài những nỗi đau chôn giấu
của nhân gian ai oán kiếp người.
Có những ngày chỉ muốn một mình thôi
soi bóng mình nơi phía cuối gánh đời tan hợp
dòng sông tuổi thơ thao thiết
chảy trôi mái tóc bạc nhàu
trôi về phía không nhau…
Mùa tìm cội tổ…
người có về nơi ấy
lau lách âm vang tiếng rền đá núi
lớp lớp tiền nhân thuở khai hoang mở cõi
tìm mạch nguồn của nước
nghe đá gối vào đêm khuya khoắt cuộc trùng phùng
ngày gió bạt ngàn núi thẳm non xa
những mùa chim an trú
rộn rịp cánh rừng già
lớp lớp cội cây rừng ôm lấy hình hài bé nhỏ
nhen lên tiếng hót
ngày đã xa…
người ta đã làm gì cội tổ
những cánh chim bã bời
cánh đồi loang lổ
những đứa con của rừng vỗ cánh vào mê miên ký ức
dáo dát mắt tìm
chỉ còn lại những vần xoay trên cánh đồi già bạc thếch
những cánh chim thao thiết gọi rừng…
ai đã làm gì cội tổ
gốc đại thụ linh thiêng ngày ấy đâu rồi
những sớm mai ríu ran tiếng hót
trôi trượt vào hoài vãng khơi vơi
ai – đã – bức – tử – cánh – rừng – già?
mùa tìm cội tổ
vọng vào chiều tím ngắt phía đồi xa
những đứa con của núi
những thanh âm của rừng
những thao thiết mầm xanh
biết tìm đâu mùa an trú…