Vào bờ không hư
ta tàn
em xanh
như xuân
long lanh bạch thủy
lênh đênh giữa dòng
sóng bỉ ngạn
có còn trong
vực hoa thả nhịp
vào lòng ưu tư
tịnh quán
khép mở cửa từ
diệu linh e ấp
vào bờ không hư
gần hố thẳm
xa môi chờ
thu xuân giao động
không bờ bến sao
tính phún xuất
thể nhập vào
đầm hoa tẩm ngọc
chiêm bao vẫn còn
xa rời
một mảnh
tình non
bên kia bến trúc
lần hôn tuyệt cùng
rất nóng bỏng
khi trùng phùng
vào xem non nước
còn xanh như ngày
em nơi đó
ta nơi đây
hai thân hai cõi
cho dài tình rơi
Lòng lữ thứ
một niệm
em rời
cung say
hai vùng hắc bạch
xuân này cũng qua
phút lịch lãm
phút kiêu sa
phút vào thiền quán
phút ra bụi hồng
trang sách ước
ẩn tình không
nhập vào thủy tịnh
mở lòng xa hoa
quá nhanh
về phía bên kia
cho vui tình mộng
chờ khuya tìm về
lúc tỉnh thức
lúc u mê
vân hú se thắt
một thời viễn du
tìm vật chủ
vào vàng thu
trăm năm cũng hát
khúc phù du thôi
khúc trường đoạn
khúc chia li
khúc xưa say nắng
khúc nay tan nhòa
ngày đã cạn
tình đã xa
rừng thu khao khát
chờ qua bến hồng
lòng lữ thứ
nhớ chiều đông
rượu tàn chưa rót
mà lòng rưng rưng